Đời người nói dài không dài, nói ngắn tất nhiên chưa bao giờ là ngắn, nhưng chắc chắn là chỉ có một. Mỗi người chúng ta, sinh ra, lớn lên, trưởng thành, già đi và tan biến. Mỗi giai đoạn lại cần một khoảng thời gian nhưng để " trưởng thành" thì khoảng thời gian ấy phải rất dài, rất lauau. Tuổi trẻ của mỗi người rất ngắn, những năm tháng thanh xuân trôi qua rất nhanh nhưng đó lại là khoảng thời gian để lại cho ta nhiều kỷ niệm đẹp nhất, cũng là khoảng thời gian ta phải nổi lực nhất. Không ai bắt bạn qua tuổi thanh xuân là phải trưởng thành, nhưng tuổi thanh xuân chính là lúc bạn học cách trưởng thành.
Làm thế nào để trưởng thành? Là khi bạn đã lớn? Là đi theo con đường đã được vạch ra sẵn? Là dựa dẫm vào những mối quan hệ? Là làm theo miệng người đời? Tất cả đêu không phải. Trưởng thành không phải là khi bạn lớn lên mà là lúc bạn có thể tự bước đi bằng đôi chân của mình. Thông điệp bài hát " Hãy làm ánh sáng của chính mình, không cần phải quá sáng" cũng chính là như vậy/
" Hãy làm ánh sáng của chính mình, không cần phải quá sáng" là một giai điệu trong sáng, tươi vui, mang sức sống của tuổi trẻ, tuổi xuân phơi phới đầy nhiệt huyết và ước mơ. Ca từ bài hát đơn gản, gieo vần ở cưới mỗi câu hát, tạo cảm giác dễ nhớ, dễ thuộc. Mặc dù chỉ vỏn vẹn hơn 2 phút thôi nhưng bài hát đã để lại trong lòng người nghe nhiều suy ngẫm, hơn cả sự khích lệ, niềm tin và sức mạnh
Mở đầu bài hát nói lên một thực trạng không chỉ có ở Trung Quốc- đó là bệnh thành tích. Không thể phủ nhận những con số trên lớp nói lên phần nào quá trình học tập, nhưng nó không phải là tất cả. 10 điểm là một quá trình, vậy từ điểm 3 lên điểm 6 không phải là một quá trình cố gắng và nổ lực hay sao? Ai cũng thích điểm 9 điểm 10, thích đứng nhất đứng nhì và áp đặt những đứa trẻ phải làm được như vậy mới giỏi. Mỗi người là một cá thể riêng biệt, chẳng thể giống nhau được, cũng như cuộc đời của mỗi người mỗi khác, không thể giống nhau. Nếu ai cũng 9 cũng 10, ai cũng giỏi giang vậy chằng phải ai cũng đều như nhau, cũng chỉ toàn một màu thôi sao. Nếu được lựa chọn, ai lại muốn mình tầm thường, phải không?
Cây chưa nảy mần đã bị ép nở hoa sẽ đẹp hơn hay để cây ấy tự nảy mầm, tự đơm hoa? Kết quả không cần nói cũng biết. Thất bại không đáng sợ, đáng sợ là bạn vẫn luôn tin điều đó đúng. Tuổi trẻ là tuổi trải nghiệm, càng thất bại bao nhiêu, càng học được nhiều bấy nhiêu. Vậy nên không cần sợ thất bại, không cần dựa dẫm vào ai, tự mình bước đi trên đôi chân của mình, tự mình bay cao bằng đôi cánh của mình, đừng áp đặt nhưng chuẩn mực vô lý vào bản thân, cứ vui vẻ là chính mình mà thôi. Ai nói chỉ có 9,10 mới là giỏi? Ai nói phải giương buồm mới đến được nơi xa? Ai nói hoa nở muộn thì không đẹp?
Cả bài hát lặp lại nhiều lần " Hãy tự làm ánh sáng của chính mình, không cần phải quá sáng" nhấn mạnh thông điệp mà nó mang tới. Hãy tự mình sống cuộc đời của mình, bạn không thể dựa dẫm hay trông cậy mãi vào ai, cũng không phải sống cho ai. Đây là cuộc đời của bạn, hãy lựa chọn con đường mà mình thích, đừng mãi mơ hồ " Gió chiều nào theo chiều nấy". Bạn có thể tự làm ánh sáng của mình, chiếu sáng tương lai của bạn, không cần rực rỡ, không cần khoa trương, chỉ cần là vì bạn, vì chính bạn thôi!
Hãy làm ánh sáng của chính mình, không cần phải quá sáng ...
0 Nhận xét