Bản thân mình bị lười, nhưng nói thật, mỗi ngày mình đều có hy vọng vào một ngày mới tốt đẹp hơn. Thú thật, bản thân mình không giỏi giang gì mấy. Mỗi ngày mình nạp rất rất nhiều kiến thức, bản thân mình cũng rất chịu khó mà học hỏi từ người khác bởi vì mình biết, kiến thức của họ phải tích lũy thật lâu thật lâu mới có


Ơ nhưng mà, không phải cứ dựa vào lý do đó mà bắt bẻ mình, phải nói những lời nặng lời như vậy. Như vậy là không đúng, với một đưa overthinking như mình lại quá sai. 

Không mong mọi người đối xử với mình như ba mẹ, mà chỉ mong mọi người yêu thương mình như cái cách mình yêu thương mọi người vậy á. Như vậy là đủ rồi

Nhưng mà dạo này cuộc sống mình kiểu thật sự mệt mỏi luôn á, mình thậm chí là không muốn phải xuất hiện hay mở bắt cứ tin nhắn nào để check luôn á. Ngày xưa mình không như vậy, mỗi ngày đi làm với mình phải là một ngày vui, mỗi ngày mình đều tươi cười, ít nhất mình luôn là chủ trong câu chuyện. Vậy mà giờ đây, nhìn mình đi, sợ sệt, chán ngắt, hướng nội, lười đi chơi nữa.

Không biết cuộc sống này sẽ tồn tại bao lâu nhưng quả thật, đến giờ mình hoàn toàn không thích cuộc sống này chút nào. Và chắc hẳn cũng sẽ không trụ nổi đâu. Mình đang học một ngôn ngữ mới, có lẽ sẽ đầu tư dài một chút, sang năm thi lấy bằng và bay khỏi nơi đây, có lẽ là sẽ về nhà, về lại với môi trường quen thuộc, chứ quả thật mình cũng mệt mỏi quá rồi

Sau này mình dự định sẽ làm công việc như thế nào nhỉ?

- Ngày xưa mình muốn làm một mình, giờ cũng làm một mình nhưng lại liên quan đến nhiều người.

- Ngày xưa muốn đi làm vui vẻ, không áp lực, vậy mà giờ đến cả tin nhắn cũng không dám rep 

Chắc có lẽ là nhân viên thì ai cũng như vậy, cũng phải có rất rất nhiều áp lực. Nhưng áp lực từ đâu? Nếu do bản thân mình tự áp lực thì phải cố gắng vượt qua nó, không thể để nó lấn áp mình được.

Cố lên Ù!