À note một xíu, đây là câu chuyện ở công ty cũ của mình, hiện tại mình đã nghỉ ở đó rồi, và may ghê, mình NGHỈ ở đó rồi :)
Okay, bắt đầu nhen. Sơ lược câu chuyện là chị A - là giám đốc công ty, chị là người tuyển mình vô và làm việc chung với mình từ trước đến nay là khoảng hơn 1 năm. Vì năm ngoái sự kiện cũng ít, doanh thu cũng không có gì nhiều nên cũng không có gì đặc biệt
Công ty này thuộc dạng công ty nhỏ thôi, chừng khoảng 5, 6 nhân viên gì đó, nhưng chỉ có mình và chị A là làm việc fulltime trên công ty, còn lại thì kiểu chị làm parttime, chị CTV sale, kế toán cũng kiểu lúc có, lúc không, anh design thì lâu lâu mới thấy nhắn lên. Có nghĩa là công ty duy trì trạng thái 1 giám đốc cùng 1 nhân viên fulltime hầu như là ôm tất cả mọi việc, còn mọi người chỉ là phụ thôi. Lúc mình thấy anh design làm mấy thiết kế lâu quá thì qua năm mới này, mình cũng kiêm luôn công việc của ảnh rồi :)
Công việc những ngày không có show thì thực sự rảnh, rảnh rỗi thật sự, có những ngày mình ngồi chơi và chỉ ngồi chơi, đợi đến hết giờ rồi về. Nhưng có những ngày gần show hay trong lúc show thì thiệt, mình bận vắt chân lên cổ mà chạy, như hồi tháng 6, cả ngày mình không ăn gì cả, đến tối khuya run tay mới nhớ, à một lon bò húc lúc sáng đã cứu tui như thế nào :(
Thôi, quay lại chuyện chính đi, chuyện là sau đợt sự kiện ở Hà Nội vào tháng 6, bởi vì có phát sinh sự cố cũng lớn lớn nên mới phát sinh chi phí nhiều. Nhưng mà suy đi nghĩ lại, toàn bộ đều do bên dàn dựng chi trả chứ cty đó thực là không trả cái gì ngoài cái ảnh hưởng thương hiệu cả. Nhưng ảnh hưởng đâu phải chỉ do cái đó, do công ty ít người, nhân viên toàn là mới, không cứng, thậm chí chỉ là những CTV thời vụ đến ngày có sự kiện mới tuyển vào thì bảo sao hoàn thành một cái show doanh thu vài tỷ đồng. Chưa kể, dùng cái gì cũng tiết kiệm từng ngàn một, chi phí thuê điều hòa lúc đầu đã bảo không đủ rồi, nhưng vẫn cứ vậy thôi, chỉ muốn thuê chừng đó. Sau rồi nó không mát, lại tính chi phí đó + chi phí thuê quạt + chi phí điện cho nhân viên chịu. Nực cười, chắc mỗi điều hòa dùng điện? Rồi bảo là mọi năm không có chi phí đó, năm này lại có? Ủa, mọi năm làm vào mùa thu, mùa đông, năm ni đổi lên mùa hè rồi còn đòi gì nữa? Sau rồi cũng muốn bắt tui đền, chia cho đầu người đền số tiền 300tr, ừa là công ty 2 người, tui nhân viên đền 20% của nó, là 60tr?? Hừ, người ta khôn ăn hết phần thiên hạ hay gì, nên thôi, tui nghỉ, tui nghỉ nha. Lúc này là tui OFF nè. Mà chắc chờ hay gì á, tui xin nghỉ thì cho nghỉ liền luôn, khỏi cần bàn giao. Không biết là do tui xưa giờ ít việc hay sợ tui kể chuyện với mấy bé mới á, mà kiểu sau 15 ngày tiếp theo thì bé kia cũng bị cho nghỉ luôn, kiểu chèn ép để nghỉ á. Okay, câu chuyện này xảy ra sau, do cùng mạch cảm xúc nên nó ở đây thôi, đừng quan tâm nó nhiều quá làm gì ha.
Tiếp nè, sau cái đợt trên thì chị A mới kêu là chúng ta sẽ có 1 giám đốc mới, ở đây ta sẽ gọi là chị B. Theo như lời chị A kể, chị B là một người xa lạ, mà ông chủ tịch xưa giờ chưa thấy mặt tìm về, nghĩa là chị A không biết chị B là ai nha. Chị A lúc này kiểu vừa sốc, vừa sợ, vừa bất lực í, tỏ như là đứa con tinh thần của chị bị người ta lấy đi vậy á. Chị A với tui xưa giờ là một người có thể cãi lại ông Chủ tịch nha, lúc này lại tỏ vẻ rất yếu thế trước chị B là bọn tui lấn cấn chỗ này rồi á mọi người. Mà chỉ diễn hay quá, tui không sinh ngờ gì luôn, lúc đó tui còn an ủi chỉ nữa á mọi người, nghĩ lại thấy mình ngu ghê :)
Rồi chị B vào công ty, chỉ mới 2 tuần, chỉ đã cho chị CTV sale và chị nhân viên parttime nghỉ, trong khi vỏn vẹn 2 tuần? Ồ, bạn có thấy người nào vừa vào công ty lại có thể quyết liệt như vậy không? Trong khi, những người đó đều là những người hiểu rất rõ về công việc lẫn công ty này, chị sale đã làm từ khi show bắt đầu đến bây giờ, tính ra thì cũng 7,8 năm rồi á mọi người. Chị B đuổi hết mọi người và chỉ còn lại mình mình?? Rồi nhen, lấn cấn đợt 2. Lúc này chị A tỏ ra mình là một người rất là vô tội, là nạn nhân á mọi người, chỉ còn khóc, rồi còn kiểu tỏ ra buồn buồn, không ăn không ngủ, như một nạn nhân thật sự, chỉ còn nói là xin lỗi vì không thể bảo vệ được tụi mình. Vậy mà mình tin nha, tin thiệt sự luôn, khiếp, mình còn nói không sao đâu, lỗi gì của chị mà xin :)
Okay, sau khi cho 2 chị nghỉ, thì mình nghĩ mọi việc êm rồi, kiểu xong rồi á mọi người, vì lúc này công ty chỉ còn mỗi mình thôi, chỉ mình mình thôi. Nên mình cũng dại khờ nghĩ kiểu bắn đại bác cũng không tới mình. Ai có mà ngờ, tới nha. Sau khi 2 chị BỊ nghỉ, thì tuần sau đó tới lượt mình, nói chung là mình làm bất cứ cái chi cũng không hài lòng chị B hết, chỉ sẽ kiếm cớ bắt lỗi của mình, nào là em không được nhắn cái này, không được nói khách thế nọ. Nực cười, trong khi bình thường nhắn vậy cũng có sao đâu, khách cũng chả ý kiến gì? Lúc này là mình bức xúc lắm rồi nha, kiểu ưng nghỉ lắm rồi á, cái cũng rải CV khắp nơi, định bụng có việc là bay thôi, chẳng sao cả, cũng ớn cái công ty này rồi. Rồi cái sự kiện bắt mình đền mà mình đã kể trên xảy ra, ui, mình có ngu đâu, ai nhìn cũng thấy là đang bắt chẹt để mình nghỉ mà, vì mình là nhân viên chính thức á mọi người, công ty mà kêu mình nghỉ thì phải đền hợp đồng cho mình á. Okay, vậy thì hợp pháp hóa nó, mình xin nghỉ luôn. Méo quan tâm công ty này nữa, ưng làm gì thì tự làm đi.
Và tất nhiên là câu chuyện không dừng lại ở đó, nếu nó chỉ như vậy thì câu chuyện cũng đã có gì đâu? Chị A mới là trùm câu chuyện mà, vậy tiếp đi :v
Okay, tiếp, sau đó thì mình cũng nghỉ rồi, cũng tưởng câu chuyện sẽ dừng ở đây, vì mình nghỉ nhưng vẫn giữ mối quan hệ với chị A, dù sao chị A cũng là người tuyển mình vô, làm việc chung cả 1 năm rồi, thực lòng, mình vẫn rất quý chị ấy luôn á. NHƯNG rồi, sự thật nó là sự thật, cái kim trong bọc cuối cùng cũng lòi ra dù bạn đã cố gắng giấu nó kỹ như thế nào?
Sau khi nghỉ công ty, thì bởi vì còn cái bàn phím chưa lấy, nên mình có hẹn bé nhân viên mới đi cafe sau khi nghe tin nó BỊ nghỉ. À nếu mọi người hỏi lý do vì sao thì mình không biết, nó bảo chị B bảo nó làm không được việc, nhưng nghi ngờ xa xôi hơn thì có lẽ do nó còn nhắn tin với mình vì nghe nó kể lúc chị A vô tình nhìn vào màn hình máy tính của nó thì thấy nó đang nhắn tin với mình, từ lúc ấy chỉ đã hơi hơi sượng trân rồi, và dù rằng 2 tụi mình cũng chỉ nói về công việc, nó hỏi mình trả lời thôi. Mình chưa từng có ý định kể xấu gì về công ty cho nó nha :)
Thì sau đó, mình và bé có đi cafe để bé trả mình cái bàn phím máy tính mình để trên công ty, lúc này thì bọn mình cũng tám tám với nhau vài câu chuyện. Mình kể lại những câu chuyện trên cho nó nghe và nó cũng kể những chuyện nó gặp cho mình nghe. Lúc này bọn mình vẫn rất tin chị A nha, vẫn nghĩ chị A là người tốt á. Và tiện thể thì cũng khá là tò mò, chị B là ai mà quyền lực đến thế. Bởi vì 1 tháng kể từ lúc chị B xuất hiện đến khi mình nghỉ, mình chưa hề thấy mặt chị B lần nào, mấy lần chị ấy gọi video call đều là không bật cam, hoặc chỉa camera lên trời. Thêm nữa, rải rác thông tin mà mình, chị Sale, chị parttime có được thì chúng mình nghi ngờ chị B này là chị dâu cũ của chị A, và chị này mình có biết mặt vì chỉ từng đến nhà chị A - lúc này vẫn là công ty chơi 1 lần rồi. Thực ra lúc này mình cũng chỉ nghi ngờ thôi, một phần là không có bằng chứng gì và phần nhiều hơn thì mình vẫn lựa chọn tin chị A nha. Vì tình cảm cũng lâu với lại dù sao bọn mình cũng từng nói rồi, nếu chị A muốn mình nghỉ, chỉ có thể nói mình một tiếng, mình sẽ tự nguyện rời đi và cũng không cần chị phải bận tâm gì.
Và sự thật mình nhận được là? Những cái mình nghi đều đúng hết, chị A đúng là chị dâu cũ của chị B mọi người ạ. Nghĩa là, những gì chị B làm đều là do chị A chỉ đạo hết :)
Sao mình biết ư? Vì mình thấy fb chị B có ảnh đứa con chung của chị B và anh trai chị A. Hơn nữa, chị B và anh trai chị A từng mở một nhà hàng tại Hà Nội, và quán ăn đó để sdt chị B. Dù rằng hai chị A và B đã cố giấu lắm rồi, chị B chưa từng để lộ thông tin nào cho mình biết cả nhưng dù có giấu kỹ đến mấy thì vẫn có sơ hở. Như là buổi trưa mình mới than thở với chị A về việc mình không có niềm tin vào công ty vì sẽ đến một ngày, chị B sẽ đuổi mình đi ngay giống với cách chị ấy làm với chị sale hay chị parttime thì ngay chiều đó, chị B đã gọi ngay cho mình và nói rằng chị chưa từng có ý đuổi em đi. Hay là việc mình xin off buổi chiều, trước khi đi mình đã hỏi chị A rõ ràng rằng, mình có cần nhắn nhóm hay nhắn chị B biết không thì chị A bảo không cần, coi như mình không nghỉ. Và trùng hợp thay chiều đó, chị B lại đòi video call bàn công việc, trong khi trước giờ chưa từng có như vậy, và khi mình nói mình xin nghỉ chiều đó rồi thì tắt máy, tắt cả cuộc trò chuyện với chị A :)
Tự nhiên biết sự thật xong thì những câu chuyện tưởng chừng như vô lý lại hợp lý đến kỳ lạ. Như là câu chuyện đuổi 2 chị đi một cách nhanh chóng, hay là những gì mình nói riêng với chị A, hay là những thông tin vụn vặt kiểu chị B gặp chị A rồi, nhưng chị B ở Hà Nội xưa giờ, hay là những thông tin cá nhân như chị B làm báo, đã có con lại trùng khớp với chị dâu cũ của chị A đến như vậy.
Thực ra thì mình cũng không quan tâm gì mấy, cái mình thấy ở đây chẳng có gì ngoại trừ 2 từ THẤT VỌNG. Thất vọng với chị A thật sự.
Đến tận khi câu chuyện đã ra ánh sáng như vậy rồi, khi mà chị sale đã hỏi thẳng chị A thì chỉ ấy vẫn chối nha, vẫn hỏi lại là em có nhầm không? Nhầm thế nào mà nhầm, vì ngay cả bọn em vẫn hy vọng nó bị nhầm mà. Nhưng sự thật nó là vậy rồi, có muốn nó nhầm đi chăng nữa thì chị phải đưa ra bằng chứng thuyết phục bọn mình chứ. Cho đến bây giờ, chị vẫn đóng vai một nạn nhân trong câu chuyện, chị bảo chị không có quyền gì hết, tất cả đều là do chị B, chị bây giờ đóng vai một người không có tiếng nói thôi. Những lúc chị khóc, chị xin lỗi, có bao nhiêu % là thực lòng vậy chị?
Thất vọng và không ngờ là những từ mình nhận được sau hơn 1 năm cống hiến và làm việc? Mình đã cố gắng đến mức nào thì mình tin rằng cả chị A lẫn từng mỗi khách hàng khi làm việc chung với mình đều cảm nhận được. Và cái mình nhận lại được, là những lời nói dối, là cả một vở kịch mà chị A dàn dựng rất công phu. Haizz, mình thật sự vẫn chưa tin được, cũng chỉ hy vọng đây là những tưởng tượng mà bản thân mình nghĩ ra.
Câu chuyện mình tạm dừng tại đây, mình nghĩ chị cũng sẽ không bao giờ đọc được câu chuyện này đâu. Mình viết để giải tỏa tâm sự thôi, chứ thực sự cũng không muốn đưa ra ánh sáng chút nào. Nếu không thì mình cũng giống như kiểu NGU khi tin lời chị vậy đó.
Dừng đây nha chị, cảm ơn chị vì đã cho em bài học, một bài học đắt giá đó là không nên tin vào bất kỳ người nào quá nhiều <3
0 Nhận xét