Đà Nẵng, ngày - tháng - năm
Hôm nay, một người bạn của tôi mới về. Cô ấy với quyết tâm đi Sài Gòn lập nghiệp, nhưng chỉ vài ngày, cô ấy lại về.
Lúc chúng tôi hỏi tại sao? Cô ấy không nói, chỉ cười bảo: " Tớ ghét Sài Gòn, cảm giác không hợp với tớ". Ai cũng bảo cô ấy sao khờ vậy, chỉ mình tôi biết là cô ấy không nỡ.
Không nỡ rời xa gia đình, không nỡ rời xa mẹ và em trai, càng không nỡ rời xa mảnh đất Đà Nẵng thân yêu này.
Bạn đến Đà Nẵng du lịch, nhìn vui đấy, chơi nhiều đấy nhưng rồi bạn cũng lại sẽ bye bye nơi đây mà thôi. Còn chúng tôi, ở đây cũng được 23 năm rồi. Ăn đây, ngủ đây, kể cho nhau nghe những câu chuyện ở đây khóc với những điều bí mật cũng ở nơi đây.
Tôi yêu Đà Nẵng, với cách mà người sống với người, yêu cái chào hỏi trên bãi biển sáng sớm, yêu cái reo hò mừng một mẻ cá lớn, yêu những tiếng í ới gọi nhau lúc trưa, yêu những sự sẻ chia về con cá, con tôm. Yêu cả những tiếng giản dị lúc hoàng hôn, yêu luôn cả thành phố nhộn nhịp lúc về đêm.
Bạn hỏi có bao giờ tôi nghĩ sẽ rời xa Đà Nẵng chưa? Tất nhiên là có chứ, tuổi trẻ mà ai lại từ chối những thách thức bao giờ. Và cũng có lẽ, một ngày nào đó, tôi sẽ rời xa nơi này, rời xa sự giản dị và bình yên nơi đây
Nhưng dù sao, thì tôi cũng yêu Đà Nẵng rất nhiều! <3
0 Nhận xét